2016/12/01

Những ghét thương




Người ta yêu hay ghét một nơi nào đó, có lẽ bởi nhiều lý do, sinh quán, gia đình, công việc,... Nhưng cuộc sống chẳng bao giờ phẳng, nên đôi lúc những giải thích cũng trở nên thừa. 

Có những người nghiện cái mùi cà phê mỗi sáng trong hẻm, nghiện cái nắng như rót mật chảy tràn sóng sánh của ngày mới, nghiện cái mùi khét nơi góc bếp, tiếng rôm rả ngoài chợ, tiếng rào rào của những cơn mưa trái mùa làm xộc lên mùi đất nồng nặc thoảng trong tiếng lầm bầm của những người dọn vội mấy món hàng đang bán trên lề đường... 

Đôi khi họ cũng ghét nhiều thứ trên trời dưới đất, tiếng cãi nhau của nhà hàng xóm những lúc mệt mỏi, tiếng còi xe (chắc nhiều người ghét cay ghét đắng), ghét cái giọng lanh lảnh thu tiền các thể loại những khi đang ngái ngủ, ghét xe cộ, ghét những lúc thất nghiệp lòng thì thấp thỏm mà tai thì nghe tiếng chủ nhà vang vang sát bên,... 

Nhiều lắm, kể mãi cũng không dứt được.

Đôi khi người ta yêu hay ghét một nơi nào đó (hay vừa yêu vừa ghét) người ta cũng không giải bày được cho tỏ tường bởi những ghét - yêu đan cài trong lòng như dây điện chằng chịt trong khu phố, quen thuộc như đường về nhà đầy lô cốt đang đào lấp và kẹt xe mỗi ngày, thậm chí đều đặn như tiếng gà gáy hay đồng hồ reo mỗi sáng.

Nhưng có một điều, đằng sau cái sự yêu - ghét một nơi nào đó thường thấp thoáng hình bóng của một người mà bạn cũng dành cho họ những ghét - thương!


1.1.2016 - Gấu Mèo


(Soure: damhaphu.wordpress.com)

No comments:

Post a Comment